Đôi khi những hành động nhỏ nhất lại mang đến những ảnh hưởng lớn trong cuộc sống của ai đó.
Đây không phải là lần đầu tiên em tham gia học tiếng anh ở 1 trung tâm, thái độ và cử chỉ của giáo viên giảng dạy cũng không hề giống nhau, ân cần có, chu đáo có và hơi hời hợt cũng có. Mọi việc sẽ diễn ra bình thường như bao trung tâm khác nếu như không có buổi làm quen hôm đó. Bước vào lớp học là một cô giáo nhìn khá là dễn thương, sở hữu nụ cười tươi tắn và có khuôn mặt phúc hậu. Màn làm quen bắt đầu với việc giới thiệu sơ qua bản thân trên giấy rồi ném đi 1 nơi nào đó trong phòng chẳng cần nghĩ ngợi nhiều lắm, trên tờ giấy của em hiện lên dòng chữ “ a lucon, tào tháo, hittle và fan của arsenal” .
Thật bất ngờ mà sau này em vẫn nghĩ là định mệnh, cô giáo là người nhặt được máy bay của em. Cũng phải mất một vài thời gian cô giáo mới tìm ra chủ nhân của chiếc máy bay dó chính là em, tự dung trong đầu suy nghĩ liệu có duyên gì với cố giáo hay không. Buổi làm quen diễn ra trong sôi nổi và tràn đầy tiếng cười, cuối cùng là phần chọn lớp trưởng, lúc đầu em chỉ nghĩ là lớp tiếng Anh thì ai làm chả thế, tuy nhiên, đây lại là dấu mốc của sự thay đổi rất lớn sau này. Em xung phong làm lớp trưởng. Ừ thì đối với một vài người mà có lẽ là hầu như mọi người đều nghĩ việc này là bình thường thôi, nhưng với em là một sự thay đổi lần đầu tiên sau 2 năm học đại học, em quyết định đảm nhận 1 cái gì đó.
Mặc dù rất thần tượng 3 nhân vật em đã viết vào giấy vì sự xuất chúng, cùng tài lãnh đạo, điều khiển của họ, dù là fan của arsenal có lối đá hoa mỹ,cống hiến… nhưng chưa bao giờ em bỏ được lớp vỏ rụt rè bao bọc mình bấy lâu. Dù đôi lần em đã giơ tay lên, nhưng sự sợ hãi, sự tự ti về ngoại hình nhỏ bé, giọng nói miền Trung đặc sệt và muôn vàn thứ khác đã hạ cánh tay của em xuống.
Mọi sự thây đổi bắt đầu diễn ra, chỉ với 1 cú hích tinh thần nhỏ, một ít trách nhiệm với chức vụ cộng thêm sự quan tâm ân cần của cô giáo, em tự tin hơn trước đám đông, phát biểu và diễn đạt suy nghĩ của mình nhiều hơn, vẫn nhớ như in dòng chữ lên xuống không đều khi viết lên bảng mail lớp, giọng nói lơ lớ kèm theo vẻ mặt ngại ngùng khi đứng nói trước lớp. Tất cả, tất cả đang tạo ra động lực để em phá vỡ vỏ bọc an toàn bấy lâu. Sự thay đổi có thể bắt đầu từ hành động nhỏ nhất.
Cảm ơn cô nhiều lắm. Cô giáo “ Man tròn” yêu quý của lớp PRE 238.
Lê Quang Khánh Duy
Học viên Pre 238
***********
Click "like" dưới mỗi bài viết để bình chọn cho bài viết bạn yêu thích nhé!
Thời hạn bình chọn đến hết 12h ngày 19/11/2014
Chi tiết thể lệ và giải thưởng xem tại: https://www.anhngumshoa.com/tin-tuc/ngan-loi-tri-an-2014-mon-qua-y-nghia-danh-tang-cac-su-gia-35886.html