Trung Tâm Luyện thi TOEIC, TOEIC Online | Anh ngữ Ms Hoa
Đào tạo TOEIC số 1 Việt Nam

Học bổng ước mơ năm 2013 #3 - Đôi mắt


Ước mơ tìm lại đôi mắt cho chị gái của bạn Hoàng Thị Nguyệt
Các bạn thân mến, theo quan niệm của nhà phật có câu: Tài sản quý giá nhất của con người là sức khỏe. Thật vậy, có sức khỏe thì bạn mới có khả năng học tập, làm việc, hưởng thụ cuộc sống một cách trọn vẹn nhất. Hiểu được điều này, chúng ta sẽ càng cảm thông cho những người có phần kém may mắn khi họ đang phải mang trong người một khiếm khuyết, bệnh tật. Radio đạt giải Học bổng ước mơ tháng 9 này là chia sẻ của bạn Hoàng Thị Nguyệt có chị gái khiếm thị. Ước mơ có thể tu chí học tập, tìm ra phương thức chữa trị cho chị gái là mục tiêu mà Nguyệt đặt ra. Hãy cùng theo dõi câu chuyện mang tên “Đôi mắt” rất cảm động của bạn Nguyệt nhé! Chúc Nguyệt sẽ sớm thực hiện ước mơ"Mang đôi mắt trở về cho chị".
 
Nếu các bạn thích ước mơ này, hãy bình chọn cho bài viết của Nguyệt bằng cách tick like ở cuối bài viết, đây sẽ là căn cứ để chốt kết quả bình chọn cuối cùng. Lượt like bài viết là căn cứ tính lượt bình chọn!
 
 

Hoàng Nguyệt nhận giải tháng 9 tại Ms Hoa TOEIC

Lưu ý thời gian bình chọn cho Ước mơ  mơ năm 2013: từ 19/2/2014 đến 12h trưa 28/2/2014

Bài viết của Hoàng Thị Nguyệt

Gửi các Sứ giả truyền cảm hứng câu chuyện của tôi…Câu chuyện có thể đáp ứng được yêu cầu thể lệ của cuộc thi là không quá 1000 từ, nhưng đây là những chia sẻ tôi muốn gửi tới mọi người… Tôi có một ước mơ…
… ĐÔI MẮT…


Tôi sinh ra trong một gia đình thuần nông bình thường, bố là thương binh nặng bước ra từ cuộc chiến tranh chống Mỹ lần thứ 2. Mẹ cả đời vất vả cùng đồng ruộng, lợn gà. Gia đình tôi có 4 anh chị em.  Có điều, chị gái tôi là người thiệt thòi nhất. Không biết có phải ảnh hưởng từ chiến tranh (vì nghe nói bố tôi trước kia tham gia chiến đấu gần vùng bị rải chất độc da cam), bẩm sinh đôi mắt chị tôi đã có vấn đề, mắt kém, nhìn mọi vật đều không rõ ràng. Ngày mới phát hiện ra, bố mẹ tôi cũng có đưa chị đi khám chỗ này chỗ kia, y học ngày ấy không hiện đại như bây giờ, người ta cũng chỉ kết luận là cận+ loạn thị, bảo về đeo kính là được. Mọi người tạm yên tâm.

Ấn tượng ngay khi còn nhỏ của tôi, chị chăm chỉ, cần mẫn, chẳng ngại việc khó, việc khổ. Có lần tôi được nghe kể, đang ngồi học trên lớp (nhà tôi ngay gần trường cấp 1, cấp 2), thấy trời đổ cơn giông, sợ mẹ tôi đi làm không về kịp,  chị tất tưởi xin ra ngoài, chạy một mạch về nhà bốc hết một sân đậu tương đang phơi, phủ bạt cẩn thận, rồi lại chạy lên lớp học tiếp. Cái câu chuyện mà  cho đến khi tôi học cấp 2, thỉnh thoảng  các cô giáo vẫn hay nói lại.  Sáng sáng chị dậy từ sớm, nấu cơm sáng cho cả nhà, cho lợn gà ăn uống đầy đủ, rồi tất tưởi đạp xe hơn 7 cây số đi học, trưa lại đạp xe về, nấu cơm. Chị cứ như người mẹ thứ 2 trong gia đình vậy. Thôi thì, cuộc sống nhà nông, ai rồi cũng vất vả thế. Nên tự nghĩ chẳng đáng gì so với bao người còn đang khó khắn, vất vả hơn ngoài kia.

Cuộc sống cứ trôi đi bình thường. Nhưng, mắt chị tôi càng ngày càng kém, đeo kính dạng nặng cũng không còn nhìn rõ mấy. Mọi người bắt đầu lo lắng, đâu đó làng xóm bắt đầu rỉ tai nhau, cái D mắt kém, thậm chí có người còn độc miệng bảo chị tôi bị mù. Rất nhiều lần tôi thấy chị quay mặt đi hướng khác lau nước mắt. Chị và anh rể tôi yêu nhau 10 năm. Ngay từ những ngày đầu mới yêu, gia đình bên anh rể tôi đã ngăn cản, không muốn 2 người tiến tới, vì sợ mắt chị tôi kém, lấy về rồi không làm ăn được. Mặc kệ mọi người nói, anh chị vẫn yêu nhau.

Gần ngày cưới, chị tôi tự đi khám mắt. Ngày hôm ấy, ngày mà tôi không thể quên, không khí gia đình bỗng trở nên nặng nề. Tôi đi học về, thấy chị nằm khóc, khóc đến sưng húp cả hai mắt, bố mẹ, các anh mỗi người một góc, chẳng ai nói với ai lời nào. Người ta kết luận chị bị lão hóa dây thần kinh thị giác, phỏng đoán khoảng 10 năm nữa thì không nhìn được nữa. Khả năng chữa được là rất ít nhưng  cũng phải cần một khoản tiền rất lớn. Chị tôi cương quyết đòi hủy đám cưới, mặc anh rể nói hết lời. Mọi người trong gia đình tôi chẳng ai dám nói gì, sợ chị suy nghĩ quá lại làm gì đó dại dột. Chị khóc ròng 2 ngày, rồi bỗng chị trở lại bình thường, lại cười nói cứ như không có chuyện gì xảy ra. Lại tiếp tục công việc hàng ngày bình thường, như một người bình thường. Tạm gọi là một happy ending, bằng sự thuyết phục của anh, của gia đình, bạn bè, anh chị lấy nhau.

Mọi người vẫn mang một hi vọng, vợ chồng chăm chỉ làm ăn, bố mẹ giúp đỡ, rồi sẽ có ngày đủ tiền đưa chị đi chữa. Cuộc sống gia đình vất vả, anh làm xa nhà, chị lo toan, quán xuyến hết mọi việc trong nhà. Chăm mẹ chồng già, chăm 2 con nhỏ. Không muốn bị nghĩ người vô ích, chị ôm đồm rất nhiều việc, chăn nuôi, đồng ruộng, làm thêm việc thủ công. Mọi việc đều đâu ra đấy, mọi người cũng có con mắt khác về chị. Và, làng trên xóm dưới cũng  quen với cái việc “ Cái D nhà ông T mắt kém”…Chị cũng chẳng dám oán trách ai, mặc nhiên đấy là cái số của mình.

Đôi lúc tôi thấy chị  tủi thân, nhất là khi chị dạy đứa lớn học bài. Nhiều lần chị bảo, nhiều lúc có muốn bảo con học, mà chẳng nhìn rõ, toàn bảo con đọc to lên rồi hướng dẫn. Có khi còn chẳng nhìn rõ mặt con. Cái cách mà chị nói dường như chỉ là tường thuật một câu chuyện, cũng chẳng thể hiện gì cho ai biết. Nhưng tôi biết, nhưng lúc như vậy chị đang buồn lắm. Chị là một trong hai người mạnh mẽ, gan lỳ duy nhất trong số những người tôi từng biết. Sự vất vả, lại thêm sức khỏe yếu đi sau hai lần sinh mổ, cái con số 10 tối thiểu dường như không kịp. Mới chỉ 7 năm kể từ ngày hôm đó, mắt chị gần như không nhìn thấy gì nữa. Chị làm mọi việc chỉ theo quán tính. Đợt vừa rồi, tôi đón chị lên Hà Nội đi khám lại mắt. Hi vọng bây giờ y học phát triển hơn, có thể chữa được sớm. Chị vay mượn chỗ nọ chỗ kia, mang khá khá tiền, ý định nếu có thể thì sẽ ở lại chữa luôn.

Nhưng mọi thứ hi vọng trong chị đều sụp đổ, khi bác sĩ buông một câu lạnh lùng “không chữa được đâu, không phải tái khám lại nữa cho mất thời gian. Mà bệnh này di truyền, về đưa ngay người nhà đi khám”. Chị bị viêm sắc tố võng mạc-căn bệnh chỉ 1-2% dân số mắc phải, cho đến nay vẫn chưa có cách chữa. Chị bật khóc nức nở ngay tại phòng khám, khóc đến nghẹn ngào như chưa từng được khóc. Chị tủi thân cho số phận mình thì ít, nhưng thương, lo lắng cho hai đứa nhỏ thì nhiều. Chị sợ chúng sẽ khổ như chị, chịu đủ những thứ thiệt thòi như chị từng phải chịu. Tôi đã cố gắng kìm nén không để mình khóc, tôi tự nhủ những lúc như thế này mình phải mạnh mẽ, phải là chỗ dựa cho chị. Nhưng mà nước mắt cứ rơi, rơi không đừng được. Cả phòng khám ai cũng thương, cũng có người khóc. Chị là gần như trẻ tuổi nhất trong số những người ở đó. Chị mới 32 tuổi, vẫn chưa đi được nửa cuộc đời. Chặng đường sau này chị sẽ phải thế nào khi hai mắt không nhìn được nữa. Đấy là lần thứ 2 trong cuộc đời từ trước tới giờ, tôi thấy chị bật khóc thành tiếng cho bản thân mình như vậy.

Tôi về nhà lên mạng tìm hiểu, được biết hiện nay ở nước ngoài, một vài nơi như Pháp, Đức, người ta đã tìm ra một vài phương pháp tuy không chữa dứt điểm, nhưng cũng cải thiện được phần nào thị lực dù chưa công bố rộng rãi. Ngay lúc ấy, trong tôi hừng hực quyết tâm. Nhất định sau này tôi phải thành đạt, phải làm ra được thật nhiều tiền, có thể đưa chị ra nước ngoài chữa bệnh. Hàng ngày tôi vẫn thườn xuyên lên mạng tìm kiếm tin tức, thông tin về căn bệnh của chị. Tôi lấy chị làm nghị lực, lấy đôi mắt chị làm quyết tâm. Hơn lúc nào hết, tôi biết mình phải cố gắng nhiều hơn nữa, cố gắng, sống và làm việc thêm phần của chị. Người ta nói, đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, là nơi mang ánh sáng cho con người. Vì vậy, tôi hi vọng, trong tương lai gần nào đó, những người mắc căn bệnh như chị tôi, và cả những người bị khiếm thị nói chung, đều có cơ hội được chữa, tìm lại đôi mắt cho mình. Tôi và tất cả chúng ta đều đặt hi vọng vào những người bác sỹ, các nhà khoa học tận tâm, đang hàng ngày, hàng giờ nghiên cứu, tìm ra các phương pháp chữa bệnh. Hi vọng về một tương lai sáng hơn.

Tôi là con út trong gia đình, được ăn học đầy đủ nhất so với các anh chị. Giờ đây khi ngồi viết những dòng này, tôi đang ngồi trong một ngôi trường danh giá, đứng trong top đầu cả nước, là niềm mơ ước của rất nhiều bạn. Tôi biết, tôi đang mang trên mình niềm tự hào và hi vọng của rất nhiều người, của bố mẹ, của anh chị, của cậu, của các bác….Và tôi càng biết rằng, tôi phải cố gắng hơn nữa, không phải chỉ cho riêng bản thân mình, mà còn cho bố mẹ, cho anh chị, thực hiện bằng được mơ ước của tôi - mang đôi mắt trở về cho chị. 

--------------------------------------

Theo dõi tất cả các bài viết Học bổng ước mơ Ms Hoa TOEIC năm 2013 TAỊ ĐÂY.

 
Ms Hoa TOEIC's Dream Scholarship - Quỹ học bổng ước mơ Ms Hoa TOEIC 

Giải thưởng của năm:

-          Hẹn hò cùng CEO Ms Hoa Toeic ^^
-          Giải thưởng có giá trị bằng tiền mặt trị giá 5,000,000 đồng.
-          Giấy chứng nhận học bổng

Cách thức bầu chọn
  

Người chiến thắng sẽ dựa trên tiêu chí:

  • 60 % dựa vào tỉ lệ bình chọn cao nhất - Số lượng Like Facebook trên 01 bài viết dự thi đăng trên website Ms Hoa TOEIC.
  • 40% dựa vào bình chọn từ Các sứ giả của Ms Hoa Toeic.
Thời gian bình chọnTừ ngày 19/2/2014 đến 12h trưa ngày 28/2/2014

Tin tức khác

ĐỘI NGŨ SỨ GIẢ

ĐĂNG KÝ TƯ VẤN

Folder niềm tự hào

Bí kíp chinh phục 950+ TOEIC từ bộ 3 học viên khóa Doanh nghiệp tại Ms Hoa TOEIC

Bí kíp chinh phục 950+ TOEIC từ bộ 3 học viên khóa Doanh nghiệp tại Ms Hoa TOEIC

900+ TOEIC là mốc điểm mà nhiều sĩ tử khát khao đạt được để có thể chạm tới nhiều cơ hội việc làm tốt. Cùng lắng nghe kinh nghiệm từ bộ 3: Hà My, Đức Sơn và Phương Thảo - 3 học viên xuất sắc trong khóa học Doanh nghiệp nhà Ms Hoa đã chinh phục thành công 950+ TOEIC.

0TOEIC

Học viên xuất sắc tăng 300 điểm TOEIC chỉ sau 2 khóa học

Chỉ sau 2 khóa học tại Ms Hoa TOEIC, từ 555 TOEIC khi test đầu vào, Thụy Phương đã chinh phục thành công 830 TOEIC và vượt target của bản thân. Cùng lắng nghe bạn chia sẻ kinh nghiệm học và thi của mình nhé!

830 TOEIC

HỌC VIÊN 'CƯNG' XUẤT SẮC CHINH PHỤC 880 TOEIC SAU 2 THÁNG

Chỉ sau 1 khóa học lớp C tại cơ sở Ms Hoa TOEIC Lũy Bán Bích, Đông Khang - cậu học trò cưng của cô Minh Thư đã xuất sắc chinh phục 880 TOEIC. Cùng lắng nghe những chia sẻ của bạn khi đạt kết quả này nhé!

880 TOEIC

BỨT PHÁ GIỚI HẠN, CHINH PHỤC 925 TOEIC

Mình cảm thấy thầy cô ở Ms Hoa dạy rất tốt và rất thân thiện với các học trò. Sau khi học lớp B xong thì mình chỉ đạt mức điểm là 695, mình nghĩ rằng giới hạn và trình độ của mình chỉ có thể đến mức đó. Nhưng sau khi học lớp luyện đề, mình đã bức phá và đạt điểm số như hiện tại.

925 TOEIC

CAO THỦ 820 TOEIC CHIA SẺ BÍ KÍP LÀM BÀI HIỆU QUẢ

Chỉ sau 2 khóa học tại Ms Hoa TOEIC, Thảo Vy đã xuất sắc chinh phục 820 điểm TOEIC. Cùng lắng nghe cô bạn xinh xắn, giỏi giang chia sẻ kinh nghiệm học trong group Tự học TOEIC 990 cùng Ms Hoa nhé!

820 TOEIC

KINH NGHIỆM CHINH PHỤC 820 TOEIC SAU 2 THÁNG HỌC ONLINE

Chỉ sau 2 khóa học online qua Zoom tại Ms Hoa TOEIC, Hồng Nhung đã xuất sắc chinh phục 820 điểm TOEIC. Cùng lắng nghe những kinh nghiệm ôn thi hiệu quả của Nhung chia sẻ trong group Tự học TOEIC 990 cùng Ms Hoa nhé!

820 TOEIC

BÍ KÍP CHINH PHỤC 945 TOEIC TỪ CAO THỦ

900+ TOEIC là điểm số mà nhiều bạn mơ ước và phải nỗ lực học tập thật nhiều nếu muốn đạt được. Cùng lắng nghe những chia sẻ từ Trúc Anh - người đã xuất sắc chinh phục 945 TOEIC nhé!

945 TOEIC

SINH VIÊN NGÀNH DƯỢC CHIA SẺ KINH NGHIỆM ĐẠT 900+ TOEIC

Chỉ sau 2 khóa học tại Ms Hoa TOEIC, Hồng Phúc đã xuất sắc chinh phục 905 điểm TOEIC. Cùng nghe bạn chia sẻ những kinh nghiệm ôn thi hiệu quả để đạt được kết quả này nhé!

905 TOEIC

Bí kíp chinh phục 900+ TOEIC chỉ sau 3 tháng

Chỉ sau 3 tháng học tại Ms Hoa TOEIC, Trần Nam đã xuất sắc chinh phục 925 TOEIC - một kết quả nằm ngoài mong đợi. Cùng lắng nghe những chia sẻ của Nam về hành trình đạt số điểm tuyệt vời này nhé!

925 TOEIC

HỌC VIÊN U50 CHIA SẺ HÀNH TRÌNH CHINH PHỤC 885 TOEIC

“Mở bát” cho năm mới rực rỡ là kết quả từ cô Thu Hiền - học viên khóa online tại Ms Hoa TOEIC. Ở độ tuổi U50, cô vẫn quyết tâm đi học và xuất sắc chinh phục 885 TOEIC. Cùng lắng nghe cô chia sẻ về hành trình ôn thi của mình nhé!

885 TOEIC
">
Liên hệ
Xem tất cả
01:33:27