3/7/2012
“Em chào cô!
Hôm nay là buổi đầu tiên em tham dự event của cô!...Thực sự đến khi về đến nhà em vẫn thấy cảm giác vui vui..như năng lượng trong cô đã truyền sang mỗi chúng em. Em thấy lòng nhiệt huyết, sự cởi mở và rất "tây" trong từng cử chỉ của cô. Dù chỉ tình cờ biết cô qua 1 người bạn trên face..mà không phải bạn ý giới thiệu..em thấy 1 lời cảm ơn từ bạn ấy đến cô và em tò mò muốn biết người đã "truyền lửa" cho bạn ý là ai.Và khi lần mò vào web của cô, e lại càng ấn tượng vì…nụ cười tỏa sáng của cô. Sau khi đọc những gì cô chia sẻ trên web, em lại càng muốn học cô…như một sự thôi thúc…như là cảm giác thích thú khi niềm đam mê tiếng anh được quay trở lại.
Em là một sinh viên điều dưỡng, lại học ở Nam Định…khi em nói em học Toeic thì có không ít người cười nhạt và nói với em: "Học y đâu cần phải tiếng anh"...nhưng e thấy họ hoàn toàn sai lầm khi chỉ nghĩ đến những cái trước mắt mà không nghĩ, chính vì có quá nhiều suy nghĩ như thế nên trong nghành y nói được tiếng anh là một điều rất quý…Em có đam mê học tiếng anh từ khi học cấp 2 nhưng không quá giỏi, vốn từ vựng lại ít, thêm vào đó là môi trường ở Nam định ko có nhiều nơi dạy tiếng anh…vì thế nó cứ mai một dần.
Em quyết tâm học cô không chỉ là vì muốn thi Toeic mà em thấy mình nhận được lửa từ chính lòng nhiệt huyết của cô.
Thứ 5 tới lớp Toeic A của em sẽ khai giảng...em mong sẽ được học cô nhiều hơn, để duy trì đam mê học tiếng anh trong em.
Cảm ơn nụ cười của cô”
24/7/2012
Hôm nay học xong, về nhà..không hiểu sao em lại muốn viết 1 cái note hay gửi mail cho cô. Nhưng e nghĩ có lẽ viết note thì công khai quá...nên e muốn gửi mail cho cô,như là chỉ 2 cô trò mình biết thôi nhé.
Em cứ ngồi và đọc đi đọc lại blog học bổng ASEAN và NO PAIN NO GAIN của cô. Và trong em dường như có một cái gì thôi thúc, cảm giác những điều em đọc trong blog của cô là trải nghiệm, là cái mà cô đã từng có. Cô nói đúng, không ai sinh ra lại không mang trên vai mình một gánh nặng, nhưng tại sao có người vượt qua được gánh nặng đó và thành công, lại có người không. Em đã từng đọc rất nhiều sách, dạng như "tôi tài giỏi, bạn cũng thế", "thay thái độ đổi cuộc đời"...những quyển sách đó đúng là rất hay khi cho mình cảm giác muốn thay đổi. Nhưng e ko chắc những cái đó có trong thực tế hay ít nhất em chưa gặp những người đó để sure nó. Nhưng hôm nay, những câu chuyện của cô lúc cuối giờ, những trải nghiệm trên blog cho em thấy: "ồ..thực sự có những chuyện như thế"..và em đã gặp, em đã tin.
Khi mới gặp cô, emko hề nghĩ cô đã phải trải qua không ít khó khăn để theo đuổi niềm đam mê ngôn ngữ này và ít nhất là đến lúc này em thấy cô thành công. Nó chứng tỏ điều cô nói: "Mọi người có thể vượt qua được vực thẳm là nhờ công sức họ đã bỏ ra trên cùng một cuộc hành trình. Mọi người có thể tiến lên, bỏ lại anh ta kẹt lại phía sau bởi họ đã chấp nhận khó khăn để tận hưởng được thành quả, trong khi anh ta vì nôn nóng, muốn giảm đi gánh nặng đáng ra mình phải vác nên đã phải chịu thất bại. Trong cuộc sống, nếu con người ta chỉ chọn những con đường dễ dàng để bước đi, thì những gì họ nhận được cũng tương xứng với những gì đã bỏ ra mà thôi."
Em nghĩ là cô vẫn còn nhớ em đã từng nói em chỉ là sinh viên điều dưỡng tại Nam Định- đó có thể đc nói là "tỉnh lẻ" cho nên không có điều kiện học tiếng anh như các ban. Nhưng em không hiểu sao, mỗi khi đến kỳ thi vất vả, khi học quá nhiều đến mức đầu óc muốn nổ tung, em lại tìm đến tiếng anh như là 1 thứ giải trí. Nó làm em relax, thấy rất thoải mái...Và em biết em đam mê nó. Mặc dù em học không khá như các bạn, nhưng em tin nếu mình có đam mê, mình sẽ thành công với nó.
Thời gian em xin lên Hà Nội học TOEIC là thời gian em khủng hoảng nhất khi có bất đồng lớn trong gia đình. Bố mẹ không muốn em đi làm trên hn vì quá xa nhà, bố mẹ cũng đã lớn tuổi. Thêm nữa để làm công chức ở Bệnh viện Trung Ương không hề đơn giản..gia đình không có đủ điều kiện lo cho em đi làm ở Hà Nội. Nhưng không hiểu sao, lúc đó có một cảm giác thôi thúc trong em vẫn muốn bám trụ ở mảnh đất này, không phải vì thấy nó phồn hoa, đẹp đẽ mà em nghĩ ở đây em có thể thỏa thích theo đuổi niềm đam mê học ngoại ngữ của mình. Đúng là chỉ có suy nghĩ đó mà thôi.
Nhưng là một sinh viên mới ra trường,em không đủ vốn, kinh nghiệm và mối quan hệ để có một chỗ làm tử tế ở đây. Em đã rất buồn khi nghĩ hết khóa học này không biết em còn có thể học cô nữa không vì tháng 9 em phải về đi làm.
Em cứ băn khoăn mãi mà chưa có cách giải quyết nó. Em đã từng nghĩ rồi em có thể tiếp tục niềm đam mê ngôn ngữ này đc nữa hay không khi điều kiện không cho phép như thế. Em đã từng nói với bạn em:"đôi khi em không sure em học toeic để làm gì, nhưng em tin tiếng anh đang làm em thấy cuộc sống có thứ để phấn đấu, không ngừng phấn đấu "Hôm nay cô đã cho em hiểu:" cuộc đời không bao giờ là một đường thẳng như mình nghĩ, sẽ rất nhiều chông gai, thử thách nhưng tôi biết đằng sau đó chỉ là một cái đích thôi: chiến thắng chính mình"
Có lẽ với em giai đoạn này là con đường chông gai,thử thách..nó thử thách tình yêu của em với tiếng anh. Nhưng em tin, nếu thực sự đam mê,em sẽ chiến thắng hay ít nhất là chiến thắng bản thân. Cảm ơn cô đã cho e không chỉ là sức mạnh của niềm tin, không chỉ là bài học thành công hay bức thư của chúa..Đó là niềm khát kha được thực hiện đam mê, sống với nó và yêu nó. Em sẽ cố gắng hết sức để đạt được mục tiêu và thỏa mãn ước mơ ngôn ngữ trong em.
Cảm ơn cô đã đọc một bức mail dài và lan man thế này
13/8/2012
“Cô ơi
Em mới nhận được quyết định biên chế chiều qua, giờ em đang ở nhà để hoàn tất hồ sơ rồi thứ 4 đi làm cô ạ. Chắc em không tham gia học được buổi thứ 3 và thứ 5 rồi cô ạ. Thứ 7 em sẽ tranh thủ lên học. Em cảm ơn cô thời gian qua đã giúp đỡ em, em sẽ vẫn tranh thủ lên học được buổi thứ 7 nếu không phải trực...cũng hơi buồn cô ạ.Nhưng em hứa với cô, em sẽ vẫn cố gắng theo đuổi đam mê của mình. Em nhờ Cường lấy tài liệu 2 buổi đó cho em rồi cô ạ...có gì không hiểu mà không thể hỏi trực tiếp cô đc, em xin phép mail hỏi cô cô nha.
Hihi,mà lớp mình có định offline thì off vào thứ 7 chủ nhật cô nha,cho em lên hóng hớt với...
Em chào cô ạ! (sau khóa này chắc em sẽ nhớ cô lắm đấy)”
Cô mong Hồng Phượng sẽ mãi theo đuổi giấc mơ ngôn ngữ của em. Hãy tiếp tục giữ vững niềm tin và đam mê em nhé!
Cô rất buồn khi em không thể tiếp tục theo học đến hết khóa. Lớp mình đã thật vui khi có em.
Cô chúc em sẽ mãi nữ tính, sâu sắc và đam mê như bây giờ. Cô thật may mắn khi có em là học sinh.
Ms Hoa Toeic