Sẽ chẳng có lời cảm ơn nào là đủ để dành đến cô, sẽ chẳng có cụm từ nào có thể diễn tả được cảm giác của em với môn tiếng anh. Sẽ chẳng ai tin rằng với em tiếng anh là một nỗi sợ hãi. Em rất sợ, rất sợ….. Sợ phải giao tiếp, sợ phải học từ mới, sợ phải làm bài tập ngữ pháp…. Có rất nhiều nỗi sợ với cái môn học mà em đã học suốt 12 năm, chẳng ai tin rằng cả tuần đi học môn em phải chuẩn bị kĩ càng nhất trước khi lên lớp là môn tiếng anh, mày mò cuốn từ điển, dở quăn cả mép mấy trăm trang để dịch cho ra hết tất cả những từ cho bài ngày hôm sau sẽ học, ngồi trong lớp thì luôn sợ, sợ vì cô sẽ gọi ….
Em đến mới trung tâm là do lên mạng tự tìm hiểu, thực sự lúc đấy cũng chẳng mong và hi vọng gì, “chắc cũng chỉ đáp tiền qua cửa sổ thôi” em đã nghĩ thế. Ngày đi đăng kí học, em gặp cô. Chẳng biết cô còn nhớ em, cái con bé đi đăng kí học không đủ tiền đóng phải ứng tạm tiền để nhận lớp hôm ấy không? Cái con bé cứ loay hoay, loay hoay vì sợ không đủ tiền sẽ chẳng thể đăng kí học. Đó là ngày đầu tiên em gặp cô, cô ạ. Ấn tượng đầu tiên về cô là cô rất nhỏ và cô hay cười.
Ngày nhận lớp, lớp học đông người, toàn gương mặt xa lạ em gặp lại cô. Cô cười chào cả lớp, ừ giọng cô rất hay đó là ấn tượng thứ hai của em về cô. Hai tháng rưỡi theo học ở trung tâm, những ấn tượng của cô trong em ngày càng nhiều. Từ những bài giảng với đầy ví dụ dí dỏm ( vợ cả, vợ lẽ ….), những lời dặn dò, động viên của cô em đã không còn sợ tiếng anh, bớt ghét nó xíu. Tự dưng lại khao khát muốn học tiếng anh nhiều hơn nữa.
Hai tháng rưỡi, không dài để có nhiều những kí ức, nhưng những kỉ niệm cô để lại trong chúng em em sẽ không bao giờ quên cô ạ. Em sẽ chẳng thể quên được nụ cười của cô, không quên được được lần đi chơi chia tay anh lớp trưởng mấy cô trò ngồi tâm sự, không quên những giờ học vừa học vừa ăn, những lần chơi trò chơi để kiểm tra bài cũ, không quên được những lời cô dạy, những lời khuyên của cô và em sẽ chẳng thể quên cô – Ms Hiền Nhung.
Những lời cảm ơn thôi là không đủ. Nhưng em vẫn muốn gửi đến cô lời cảm ơn sâu sắc nhất. Cảm ơn cô về những bài giảng, cảm ơn cô về những lời động viên, cảm ơn cô về tất cả. Những hành trang hôm nay cô trang bị cho chúng em thôi là chưa đủ, nhưng những viên gạch đầu tiên cô xây sẽ là nền móng vững chắc cho tương lai của chúng em. Cảm ơn Ms Hoa, cảm ơn cô.
Một mùa đông nữa lại về, mong cô giữ gìn sức khỏe, đừng để bị ốm cô nhé. Nhớ cô, nhớ Pre - 234B.
Trương Thị Mai Hiền
Học viên Pre 234B
***********
Click "like" dưới mỗi bài viết để bình chọn cho bài viết bạn yêu thích nhé!
Thời hạn bình chọn đến hết 12h ngày 19/11/2014
Chi tiết thể lệ và giải thưởng xem tại: https://www.anhngumshoa.com/tin-tuc/ngan-loi-tri-an-2014-mon-qua-y-nghia-danh-tang-cac-su-gia-35886.html