Các bạn theo dõi các Radio học bổng ước mơ khác tại ĐÂY và bình chọn cho Ước mơ bạn yêu thích trong tháng 6/2015 bằng cách tích like cho bài viết nhé! Thời gian vote kéo dài từ 26/6/2015 cho đến 14h ngày 14/7/2015.
Lượng like cuối bài viết là căn cứ để tính điểm bình chọn!
Bài viết đầy đủ:
Ước mơ - liệu nó có quá xa vời với những đứa trẻ vùng quê chúng tôi không nhỉ ? Tôi biết rằng đối với mỗi người học sinh đều ấp ủ cho mình một giấc mơ riêng của họ nhưng có lẽ để thực hiện nó không đơn giản một chút nào. Và dĩ nhiên bản thân tôi cũng như vậy, tôi cũng ấp ủ cho mình một giấc mơ riêng chứ.
Tôi muốn được đi du học nhưng hoàn cảnh gia đình khiến tôi gặp phải khó khăn rất rất nhiều. Đôi khi tự nhủ bản thân rằng "tiếp tục hay từ bỏ" nhưng rồi thực sự thì tôi không thể từ bỏ dễ như vậy được. Rồi từ đó gia đình tôi kiên quyết bắt tôi dập ngay ước mơ của mình bởi lẽ họ không thể đáp ứng nhu cầu chi phí cho việc đó được.
Điều đó làm tinh thần tôi sụp đổ hoàn toàn. Tôi chỉ biết khóc và khóc bởi lẽ tôi chẳng làm gì được và tôi cũng đang sống trong vòng tay che chở của gia đình mình. Nhưng càng những lúc như thế tôi càng cảm thấy có thêm động lực để thực hiện ước mơ đó. Mặc dù nhà không có điều kiện như mọi gia đình khác nhưng chưa bao giờ tôi có suy nghĩ mình từ bỏ việc học, thực sự là chưa bao giờ.
Bố mẹ làm việc vất vả để nuôi tôi học hành nên tôi cũng chẳng dám xin họ tiền đi học thêm. Chính vì vậy tôi quyết định bắt đầu với thói quen tự học và thực sự đó là một ý tưởng không tệ một chút nào. Tôi quyết tâm học thật siêng, thật chăm để có thể giành được học bổng để có thể đi học, nâng cao thêm kiến thức của mình hơn nữa.
Ngày còn nhỏ thì lúc ước mơ này rồi một thời gian sau lại chuyển sang ước mơ khác nhưng đến bay giờ, tôi đã đủ lớn để giữ lấy và hoàn thành ước mơ đúng đắn của chính mình. Cảm giác được bảo vệ thứ mình cần thật tuyệt vời.
Đi du học đâu có gì là sai? Vậy mà người lớn nơi đây lại không nghĩ vậy. Họ chỉ cần con cái trưởng thành và ngoan ngoãn là quá đủ rồi. Nhưng tôi lại nghĩ cho tương lai mình xa hơn thế. Tôi muốn tự giành được học bổng để được đi du học bằng chính khả năng sức lực của mình.
Nhiều khi đang học, tự nhiên suy nghĩ lại những lời bố mẹ khuyên mình từ bỏ ước mơ thì cảm giác trĩu xuống. Đôi khi tôi chả biết làm thế nào, chỉ biết trốn trong tủ quần áo rồi ngồi khóc một mình. Thật tệ mà! Thứ mà tôi nghĩ được lúc đó chỉ là: giá mà được tặng 1 điều ước, tôi sẽ ước rằng giấc mơ của tôi có thể trở thành hiện thực.
Liệu rằng ai đó có thể chắp cánh cho ước mơ đó được bay cao bay xa hơn không nhỉ?
Tôi hi vọng câu trả lời là "có". Chính tôi là người đã chăm sóc cho hạt nảy mầm. Vậy nên tôi chẳng có gì mà phải tiếc nuối khi mang nó ra ngoài ruộng để chăm sóc và chờ ngày nó trổ bông. Nó chính là nguồn động lực khiến tôi càng mạnh mẽ hơn mỗi khi tôi cảm thấy chán nản.
Chắc hẳn các bạn cũng vậy? Không có cái gì là đơn giản cả. Chỉ là do bạn nghĩ vậy. Bạn sẽ gặp rất nhiều khó khăn, thử thách để đạt được những điều mình mong muốn. Hạt nước đâu thể sánh bằng đại dương.
Mặc dù khó khăn là vậy nhưng tôi vẫn luôn đặt hi vọng vào chính cái mà người ta gọi là ước mơ. Mọi người phải vượt qua được cái tôi, vượt qua được sự tác động tiêu cực mà mọi người đặt lên cho bạn. Mỗi khi thấy chán nản, hãy đặt niềm tin của mình vào giấc mơ hoài bão đó. Khi đó, hẳn bạn sẽ cảm thấy có nghị lực để thực hiện nó hơn là cứ ngồi suy nghĩ mà chẳng giải quyết được vấn đề gì. Tôi bây giờ cũng vậy, tôi cảm thấy rằng mình tự tin hơn mỗi khi đối mặt với khó khăn, rút ra được những bài học bổ ích hơn là trốn trong tủ quần áo khóc một mình. Hơn thế tôi có thể biết được một triết lí "sống là phải có ước mơ và hoài bão". Sau này dù ước mơ này có như thế nào nữa thì tôi vẫn tự hào về nó.
Ước mơ không có gì là sai cả. Chính vì vậy mọi người hãy đặt cho mình một ước mơ riêng để cảm nhận thấy rằng cuộc sống sẽ có ý nghĩa hơn, tuyệt vời hơn. Chúng ta sống để hoàn thành được điều mình mong ước .