.jpg)
Các bạn theo dõi các Radio học bổng ước mơ khác tại ĐÂY và bình chọn cho Ước mơ bạn yêu thích trong tháng 9/2015 bằng cách tích like cho bài viết nhé! Thời gian vote kéo dài từ 24/9/2015 cho đến 14h ngày 14/10/2015.
Lượng like cuối bài viết là căn cứ để tính điểm bình chọn!
Bài viết đầy đủ:
Tuổi thơ của con cũng tràn đầy những tiếng cười và hạnh phúc. Nhưng khác với bạn bè cùng trang lứa. Mẹ rất ít khi cho con đi chơi, mẹ bắt con học hành chăm chỉ từ bé. Mẹ dạy con rằng con phải có ước mơ và phải học để nuôi ước mơ của con thành hiện thực. Hồi ấy con chẳng hiểu gì, con chỉ biết học vì con thích và con vẫn ấm ức khi mẹ mắng mẹ đánh con. Mãi khi con lên 7 tuổi, con mới nhận ra điều gì đó trong ánh mắt của mẹ mỗi khi con hỏi:”Sau con lớn lên con sẽ được làm gì hả mẹ?”. Mẹ tâm sự cùng con, cho dù lúc đó còn bé nhưng con mờ mờ hiểu ra. Mẹ luôn muốn trở thành một cô giáo nhưng ước đó đến giờ vẫn chưa hoàn thành được. Từ lúc ấy con bắt đầu nuôi hi vọng sau này sẽ trở thành một giáo viên, con sẽ thay mẹ thực hiện mong muốn mà ngày xưa mẹ chưa làm được. Con cố gắng học tập thật chăm chỉ, thành tích luôn tốt nên cả nhà rất vui. Con cứ ngỡ rằng cái ước mơ làm cô giáo sẽ theo con mãi..ấy vậy mà…
Khi lên cấp 2, thành tích học tập con vẫn luôn trong top đầu của lớp… Con vinh dự được cử tham gia vào đội tuyển thi olimpic toán. Nhưng chỉ vì nhà không có máy tính, con không theo được thường xuyên nên con đã dừng lại sớm. Con buồn, con ghen tỵ vì nhà chúng nó có điều kiện mà con thì…Lúc ấy, phút chốc, con lại ước mơ trở thành một nhân viên văn phòng,ngày ngày con sẽ tới công ty làm việc với máy tính. “Với con gái, công việc vậy là ổn định và nhàn!” mẹ mỉm cười và đồng ý với cái ước mơ nhỏ nhoi ấy của con..
Bốn năm cấp 2 trôi qua nhanh chóng, chẳng mấy chốc mà con đã vào lớp 10. Cánh của đại học chỉ còn ngắn thôi. Mẹ tôn trọng và cho con quyết định khối và trường con muốn. Con vẫn chọn khối A và theo hướng bản thân mình vào ngành kinh tế rồi trong thời gian con theo đuổi nó. Thế nhưng trong phút chốc con giật mình nhận ra cơn đau lưng, đau bụng cứ hành hạ mẹ. Nó làm mẹ đau, làm cho con cũng đau mẹ ạ. Con có hỏi thì con cũng chỉ nhận đượ mấy câu trả lời qua loa từ mẹ. Con sót lắm, con hỏi bố, gặng mãi bố mới kể là do mẹ yếu từ nhỏ mà làm ruộng thì vất vả quá; mẹ thì cứ cố nên dần già sinh bệnh.Con hiểu mẹ mà, mẹ ốm đấy, mẹ đau đấy. Nhưng mấy cơn đau mẹ cứ chịu một mình có chịu chia sẻ cùng ai. Rồi điều kiện kinh tế làm cho người mẹ yêu thương của con chùn những bước chân đến bệnh viện do sợ tốn kém, mẹ muốn dành số tiền mà cuộc đời mẹ làm ra cho con. Con thương mẹ lắm. Rồi bất giác, con lại muốn mình làm bác sĩ, con sẽ chữa bệnh cho mẹ, không ít nhất khi mẹ đi viện mẹ sẽ không lo là không có người quen phải chờ lâu nữa. Con học thêm khối B song song khối A và không ngừng hi vọng trở thành bác sĩ mặc cho mọi người nói bác sĩ vất vả con gái không nên học. con cứ cố gắng học và truyền cả hi vọng cho mẹ, cho gia đình…, kì thi tới, con nộp hồ sơ 2 trường và vẫn nghĩ sẽ cố gắng theo làm bác sĩ. Cái ước mơ ấy của con cứ lớn dần lên mẹ ạ.
Thế rồi, đứa con này đã làm cả nhà thất vọng, ngày con biết kết quả con thấy mẹ buồn, mắt mẹ trĩu nặng. Lúc ấy con chỉ muốn nói con xin lỗi mà chẳng được, con bước nặng từng bước lên phòng và ngồi thẫn thờ. Bao hi vọng con tan vỡ. Con không có định hướng. Con vào học một trường kinh tế bất kì. Cả kì học trôi qua mà con vẫn chỉ đi học như một đứa trẻ không biết mình học, làm gì. Con vẫn cố đi tìm cho mình được cái ước mơ. Phải chăng con là một đứa trẻ ngốc nghếch và khờ khạo? Trong một giấc mơ miên man con thấy một điều khủng khiếp mẹ cứ rời xa con rời xa con. Con chỉ khóc nghẹn lên mà không thành tiếng. Mồ hôi ướt đầm trên chiếc gối của con. Con sợ lắm chạy qua ôm mẹ thật chặt. Con cảm nhận được hơi ấm và con thấy được sự bình yên. Con chợt nhận ra, cái hạnh phúc vô giá mà con may mắn được hưởng là mẹ, là gia đình!!!
Trước giờ con cứ tìm kiếm những ước mơ xa vời, con cứ đi lạc vào thế giới cao sang mà đâu biết rằng ngay tại đây có một điều bình dị mà nó ấm áp đến vậy. Ôm mẹ vào lòng mà con bật khóc. Hình như chính bản thân con đã tìm ra một ước mơ tuyệt vời nhất, đó là mẹ và gia đình thân yêu của mình. Con đã đánh mất một quãng thời gian đáng quý. Nhưng mẹ cũng đừng lo nữa nhé, bởi giờ đây, khi đã biết mình có hạnh phúc quý giá ấy, con ước mơ rằng gia đình mình mãi như vậy, con mơ bà và bố mẹ có thật nhiều sức khỏe để mỗi lần con về mọi người cười nói chào đón con, con mơ em con nó học hành chăm chỉ cho bố mẹ đỡ muộn phiền. Con mơ những tiếng cười ấy cứ giòn tan mãi mãi. Con sẽ lại đi tìm cho mình một điều kì diệu từ cuộc sống của con. Con sẽ chinh phục sự thành công trong tương lai của mình. Có như vậy cái ước mơ kia mới trọn vẹn phải không mẹ?
***************
Gửi bài cho Học bổng ước mơ tại địa chỉ ihaveadream@mshoatoeic.com
CHI TIẾT THỂ LỆ QUỸ HỌC BỔNG ƯỚC MƠ: https://www.anhngumshoa.com/tin-tuc/ms-hoa-toeics-dream-scholarship-quy-hoc-bong-uoc-mo-ms-hoa-toeic-2015-35827.html