Các bạn theo dõi các Radio học bổng ước mơ khác và bình chọn cho Ước mơ bạn yêu thích trong tháng 12/2013 bằng cách tích like cho bài viết nhé! Thời gian vote kéo dài từ 11/12 cho đến 12h trưa ngày 20/12/2013.

Lượng like cuối bài viết là căn cứ để tính điểm bình chọn!
Bài viết đầy đủ:
Mẹ
Bố tôi là con trai trưởng trong gia đình có năm chị em. Tuy là trai thành phố nhưng duyên phận đưa đẩy thế nào bố lại gặp mẹ tôi, một cô gái miền sơn cước với mái tóc đen dài và làn da trắng bóc. Nếu như ở quê mẹ tôi, mẹ là cô gái được nhiều người mến mộ vì cá tính ngay thẳng, lại siêng năng, chăm chỉ; chả ai đánh giá mẹ tôi vì mẹ là gái miền núi cả. Nhưng vì yêu bố mẹ đã chấp nhận theo bố về thành phố, cái mác thành phố của bố dường như đã thành gánh nặng mà mẹ phải chịu cho tới tận bây giờ, từng hành động hay cư xử của mẹ đều bị để ý.
Bố mẹ lấy nhau với hai bàn tay trắng, nhà ngoại nghèo chả cho mẹ được gì, bên nội lại không thích mẹ nên hôn lễ của bố mẹ chỉ đơn giản với mấy mâm cơm đạm bạc mời anh chị em trong gia đình. Ấy thế mà bố mẹ tôi vẫn thật hạnh phúc rạng ngời. Lúc nhìn lại tấm hình được chụp ngày ấy tôi vẫn có thể thấy được ngọn lửa tình nồng trong ánh mắt của hai người nhìn nhau. Hạnh phúc của bố mẹ thật đơn giản làm nhiều người ngưỡng mộ cũng như là ghen tị. Tuy sinh được hai đứa con đủ nếp đủ tẻ, nhưng gia đình bố tôi cũng chả nhìn mẹ có thiện cảm thêm tí nào, bố tôi cũng buồn nhưng một bên là vợ một bên là gia đình, nên đành mắt nhắm mắt mở khuyên mẹ chịu đựng cho chuyện nhà được êm ấm. Lúc đấy anh em tôi cũng đã nhận thức được một số việc mà mọi người làm với mẹ, vì vậy mà tôi rất không thích bên nội, tôi chỉ chơi với con của các gì em mẹ tôi mà thôi, vì các gì đã chăm sóc anh em tôi từ tấm bé.
Ngày xưa, nhà tôi chật đến nỗi mà gì tôi chỉ được ngủ ở cái ghế xếp nhỏ, ai đến cũng bảo đấy là cái ổ chó nhật, ấy thế mà các gì vẫn sống cùng chúng tôi, chia sẻ với mẹ tôi những khó khăn, tôi luôn biết ơn các gì vì những điều họ làm cho mẹ - người phụ nữ mẫu mực trong lòng tôi.
Ước mơ của tôi không cao sang như bao người khác, tôi cũng chưa hẳn là người có ý chí, nhưng tôi chỉ có một ước mơ nhỏ bé là được trở thành người phụ nữ như mẹ. Nhưng tôi không muốn sống như mẹ tôi, tôi có thể chịu đựng được khó khăn để làm được việc gì đó nhưng lại không thể cam chịu cái định kiến mà xã hội áp đặt lên người phụ nữ, mà đặc biệt ở đây là nhưng cô gái quê. Người phụ nữ luôn đáng được trân trọng trong bất cứ thời điểm nào, nếu đánh giá con người từ vẻ bên ngoài và gia cảnh của họ thì những kẻ đó thật đáng khinh thường.
Hãy nhìn mẹ tôi xem, không có gia thế, không phải gái thành phố, đi lên từ hai bàn tay trắng, ấy thế mà mẹ luôn là hậu phương vững chắc cho bố, không có điểm gì cho ai có thể soi mói, có chăng đấy chỉ là ghen ghét mà bịa chuyện. Anh em chúng tôi được ăn học đàng hoàng, không thiếu thốn so với bất cứ ai. Nhìn lên thì chả hơn ai, nhưng nhìn xuống mình còn khá hơn khối người. Tôi cảm thấy tự hào về bố mẹ tôi, hai người với hai cá tính, đến với nhau vì tình yêu bị ngăn cản nhưng vì khó khăn nên bây giờ họ biết quý trọng những gì đã có với nhau và kết quả là chúng tôi đây. Tôi luôn muốn cho mẹ được vui vẻ, khỏe mạnh, cuộc sống của gia đình tôi chả liên quan gì đến ai cả mà tôi cũng chả muốn quan tâm đến những kẻ không thích mình, sống mà phải để ý thì không bằng hãy sống thật với bản thân mình.
Ước mơ nhỏ bé của tôi chưa hẳn đã dễ dàng, trở thành người phụ nữ của gia đình, làm vợ, làm mẹ như mẹ tôi luôn là điều mà tôi hướng tới và cố gắng vì nó. Sống thật với ước mơ và cố gắng vì nó không có gì đáng xấu hổ. Bởi lẽ, nếu bỏ quên ước mơ thì bạn hướng đến tương lai làm gì vì con đường mà bạn đi không phải là con đường mà bạn muốn, nó chỉ là con đường mà bạn chọn mà thôi.
----
Gửi bài cho Học bổng ước mơ tại địa chỉ ihaveadream@mshoatoeic.com
CHI TIẾT THỂ LỆ QUỸ HỌC BỔNG ƯỚC MƠ: https://www.anhngumshoa.com/tin-tuc/ms-hoa-toeics-dream-scholarship-quy-hoc-bong-uoc-mo-ms-hoa-toeic-35340.html
Tham khảo một số bài viết khác
- Lộ trình Tiếng Anh cho người đi làm đột phá cực kì hiệu quả