
Các bạn theo dõi các Radio học bổng ước mơ khác tại ĐÂY và bình chọn cho Ước mơ bạn yêu thích trong tháng 9/2015 bằng cách tích like cho bài viết nhé! Thời gian vote kéo dài từ 24/9/2015 cho đến 14h ngày 14/10/2015.
Lượng like cuối bài viết là căn cứ để tính điểm bình chọn!
Bài viết đầy đủ:
Tại sao ư? Bởi lẽ vào những lúc cô đơn, vào ngày lễ vu lan, tôi ngồi suy nghĩ và hiểu ra rằng hóa ra thời gian mình ở nhà quá ít so với ở trường học, ở nhà trọ. Những lúc như vậy tôi chỉ ước mình có thể làm việc chăm chỉ, dành dụm tiền để mua cho mình một căn hộ nhỏ, được sống trong căn nhà của mình, được hưởng không khí ấm áp và thoải mái hơn khi ở nhà trọ nhiều lắm.
Ngay từ hồi cấp 2 tôi đã học xa nhà. Trường học khi đó cách nhà hơn 10 km nhưng vì còn nhỏ không thể ngày nào cũng đạp xe xa như vậy để đi học nên chúng tôi ở trọ lại trong khu nội trú của trường. Mỗi tuần chúng tôi về nhà một, hai lần. Năm học đầu tiên hầu hết chúng tôi được bố mẹ đưa đi học, sang năm học tiếp theo sẽ tự đạp xe đi vào sáng thứ hai và về nhà vào trưa thứ bảy. Ngay từ những ngày ấy, tôi đã mong nhà gần trường để không còn phải ở trọ, ngày ngày được ăn cơm nhà, được ngủ ở nhà để thủ thỉ nói chuyện cùng đứa em gái.
Lên cấp 3, tôi không còn học trường chuyên nữa nên không cần lên thành phố học. Trường chúng tôi cách nhà 7, 8 km nên tôi sáng đi học, chiều lại về. Những năm tháng học cấp 3 với tôi là những ngày tháng đáng nhớ và vui vẻ nhất. Khi đó Nhà thật sự là Nhà.
Lên đại học, lớn hơn chút nên tôi cảm thấy thân thiết với gia đình, với bố mẹ hơn thì phải. Hay có lẽ những lúc cô đơn người ta luôn có xu hướng tìm về với gia đình, người thân. Nhiều khi ngày nghỉ lễ, những đợt được nghỉ học dài lại có việc đột xuất không thể về nhà được tôi đều thấy nhớ nhà rất nhiều. Cho dù Hà Nội có phồn hoa, có sôi động đến mấy nhưng cũng không thể nào khỏa lấp nỗi cô đơn, trống trải của những người con xa nhà được. Rồi những lúc ốm đau, yếu đuối mới thấy thiếu vắng nhiều thứ. Những lúc như thế, tôi chỉ mong mình sẽ được ở nhà, được quây quần bên người thân, bên những đứa em nhỏ.
Mỗi người sẽ có một suy nghĩ riêng về hạnh phúc cũng như về mục tiêu của cuộc đời. Là một người con gái yêu thích cuộc sống gia đình, tôi chỉ mong muốn mình sẽ có một cuộc sống gia đình hạnh phúc, bình an bên những người tôi yêu. Tôi luôn mơ về cuộc sống bình lặng, ngày ngày được chăm sóc chồng, con cái, nhìn những đứa con lớn lên từng ngày. Nhưng trước hết, tôi mơ ước Nhà là nhà. Hằng ngày, tôi cố gắng học tập, phấn đấu với mong muốn hoàn thiện bản thân hơn, để sau khi tốt nghiệp đại học sẽ có thể tìm được một công việc tốt, có chế độ lương thưởng tốt. Rồi thuê riêng một căn phòng nhỏ để tha hồ bày bừa, trang trí theo ý thích. Rồi một vài năm sau thậm chí mười, mười năm năm sau có một ngôi nhà hay căn hộ “chính chủ” để được thỏa mãn mơ ước được ở trong nhà của chính mình.
Con đường chinh phục Nhà là nhà có lẽ khá dài và khó khăn nhưng nếu chúng ta quyết tâm thì mọi thứ sẽ dễ dáng hơn nhiều. Đừng buồn nếu mọi chuyện không được như mục tiêu bạn đặt ra bởi lẽ thành công là khi mình làm việc gì hết khả năng và cố gắng hết sức có thể. Hãy nuôi dưỡng ước mơ của mình lớn dần theo năm tháng, và chinh phục nó bằng nỗ lực, cố gắng của mình nhé các bạn!
***************
Gửi bài cho Học bổng ước mơ tại địa chỉ [email protected]
CHI TIẾT THỂ LỆ QUỸ HỌC BỔNG ƯỚC MƠ: https://www.anhngumshoa.com/tin-tuc/ms-hoa-toeics-dream-scholarship-quy-hoc-bong-uoc-mo-ms-hoa-toeic-2015-35827.html