[4.2015] Radio #3: My dream
Các bạn theo dõi các Radio học bổng ước mơ khác tại ĐÂY và bình chọn cho Ước mơ bạn yêu thích trong tháng 4/2015 bằng cách tích like cho bài viết nhé! Thời gian vote kéo dài từ 23/4/2015 cho đến 14h ngày 10/5/2015.
Lượng like cuối bài viết là căn cứ để tính điểm bình chọn!
Bài viết đầy đủ:
MY DREAM !!!!!
Nhớ ngày làm hồ sơ thi đại học, cô giáo dạy hóa có hỏi tôi: “Sao em lại không chọn thi dược hay y Thái Nguyên”, tôi trả lời cô: “Em muốn học ở Hà Nội cô ạ”. Những suy nghĩ muốn trở thành một sinh viên của một trường đại học ở dưới Hà Nội không chỉ của riêng tôi mà còn là ước mơ của rất nhiều bạn bè cùng trang lứa sinh ra và lớn lên trong gia đình thuần nông như tôi.
Ngày ấy, Học viện cảnh sát nhân dân là trường duy nhất mà tôi muốn chọn. Tôi rất muốn được học tập và rèn luyện trong môi trường kỷ cương như này. Tôi yêu ngôi trường này, muốn trở thành một người chiến sỹ cảnh sát của dân, muốn được khoác lên mình bộ quân phục màu xanh lá đó.
Tôi còn nhớ như in cái ngày tôi đăng ký sơ tuyển và khám tuyển đã có rất nhiều người nói với tôi: “Ngành này tiêu cực lắm, mày sẽ không qua nổi vòng khám tuyển đâu”. Nghe mọi người xung quanh nói, tôi rất lo mình sẽ không qua được vòng khám tuyển vì tôi bị cận. Nhưng tôi vẫn cương quyết đăng ký và nhờ có sự giúp đỡ nên tôi cũng đã qua được vòng khám tuyển. Ngày nhận hồ sơ thi, tôi vui lắm và tự nhủ với mình sẽ cố gắng hết sức để cảm ơn tới bố mẹ, những người đã giúp đỡ tôi trong ngày khám sơ tuyển.
Rồi cái gì đến rồi cũng đến, ngày thi đại học trôi qua, tôi vô cùng lo lắng vì tỉ lệ chọi của trường rất cao, đặc biệt là với nữ, và chỉ tiêu dành cho khối A lại rất ít. Trong khi bạn bè ai ai cũng có kết quả, còn tôi vẫn ngồi chờ đợi. Và rồi, khi nhận được cuộc gọi từ chú tôi báo tôi chỉ được 24,5 điểm, tôi biết mình đã trượt. Sự thật trong suốt 3 năm học phổ thông, tôi chưa từng và chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trượt đại học cả.
Tôi khóc, khóc như chưa bao giờ được khóc, tôi thấy mình vô dụng, cảm thấy có lỗi với bố mẹ, thầy cô – những người đặt rất nhiều niềm tin vào tôi. Và bố mẹ, thầy cô động viên, khuyên tôi nên làm nguyện vọng 2. Và duyên phận đã đưa tôi đến ngôi trường Tài chính - ngôi trường mà tôi chưa bao giờ nghĩ tới vì tôi thực sự không thích học kinh tế.
Vốn là một người nhút nhát, ngại giao tiếp với người lạ nên tôi rất sợ học kinh tế vì ngành này khá bon chen và phải thực sự năng động. Tôi lo sợ, lo mình sẽ không thể học tập tốt ở môi trường này… Khi đó trong tôi đã có một suy nghĩ: tôi sẽ thi lại đại học. Ngày đầu tiên đi học, tôi đã dám bắt chuyện với các bạn ngồi xung quanh, nghe chia sẻ về những ước mơ đang dở dang của các bạn. Và sau một năm, lớp tôi có những bạn đã thực hiện được ước mơ của mình, tôi rất ngưỡng mộ các bạn ấy.
Nhiều lúc, tôi cũng thấy bản thân tôi vô dụng vì không dám theo đuổi ước mơ của chính tôi. Nhưng qua gần 2 năm học tập trong môi trường này, tôi cũng đã học được khá nhiều điều từ thầy cô, bạn bè. Tôi cũng cố gắng sửa tính nhút nhát, ngại giao tiếp của mình. Tôi cũng đã yêu thêm cái ngành mà tôi đã chọn... Tôi nhận ra rằng: “Đôi khi ước mơ cũng không nhất thiết phải thực hiện bằng được. Chỉ cần trong trái tim mình vẫn dành một phần cho ước mơ đó là đủ”... Và giờ đây, ước mơ của tôi là được công tác tại nơi tôi sinh ra và lớn lên. Tôi sẽ cố gắng học tốt tiếng anh để có thể trở thành một phiên dịch viên giỏi, có thề dạy ngoại ngữ cho các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn tại quê hương mình…
I have a dream, a song to sing
To help me cope with anything
If you see the wonder of a fairy tale
You can take the future even if you fail
I believe in angels
Something good in everything I see
I believe in angels
When I know the time is right for me
I'll cross the stream - I have a dream
***************
Gửi bài cho Học bổng ước mơ tại địa chỉ ihaveadream@mshoatoeic.com
CHI TIẾT THỂ LỆ QUỸ HỌC BỔNG ƯỚC MƠ: https://www.anhngumshoa.com/tin-tuc/ms-hoa-toeics-dream-scholarship-quy-hoc-bong-uoc-mo-ms-hoa-toeic-2015-35827.html