Cô gái Hồng Phương 19 tuổi nuôi ước mơ leo lên đỉnh Everest!
Từ độ người đi thương nhớ âm thầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm
Có phải em mùa thu xưa...
Các bạn có thấy Hà Nội vào thu đẹp và trong trẻo quá không? Qua đi những ngày mưa, Hà Nội đẹp xinh khoác lên mình ánh nắng chan hòa, những cơn gió thoảng làm dịu lòng người và cả cái ngọt dịu của hoa sữa vào mùa. Trong không khí mát mẻ của tháng 8, Quỹ học bổng ước mơ - Ms Hoa TOEIC cũng chọn lọc ra 5 ước mơ hay nhất, đáng yêu như tiết trời Hà Nội vậy, để cùng tranh tài giải thưởng tháng.
Bài dự thi ấn tượng đầu tiên của tháng 8 này được gửi từ bạn Nguyễn Hồng Phương, một nữ sinh viên mới 19 tuổi, nhưng có một ước mơ "lớn" - Chinh phục đỉnh Everest và quyết tâm leo được lên đỉnh Everest, dù cho có đến 80 tuổi đi nữa. Chúng ta hãy cùng xem ước mơ này đến với bạn Phương tình cờ như thế nào nhé!
Các bạn theo dõi các Radio học bổng ước mơ khác tại ĐÂY và bình chọn cho Ước mơ bạn yêu thích trong tháng 8/2013 bằng cách tích like cho bài viết nhé! Thời gian vote kéo dài từ 11/9 cho đến 12h trưa ngày 21/9/2013.
Ước mơ chinh phục đỉnh Everest
Tôi chẳng biết từ khi nào, tôi có ước mơ được chinh phục đỉnh Everest. Tôi chỉ nhớ, ước mơ ấy trở nên rõ rệt và mãnh liệt khi tôi học lớp 12. Đó là vào một buổi sáng mùa đông, trong giờ giải lao, tôi gạt bỏ đống bài tập ôn thi sang một bên, bất chợt kể cho Huyền – cô bạn thân nhất của tôi:
- Tao nghĩ rồi mày ạ, một ngày nào đó, tao sẽ thử leo đỉnh Everest.
Sau khi nghe xong tôi nói, Huyền cười phá lên, nó bảo điều đó là không thể, thật viển vông, và tôi sẽ không bao giờ thực hiện được.
Lúc ấy, tôi chẳng quan tâm những gì nó nói. Tôi biết, hầu như tất cả mọi người sẽ nghĩ giống Huyền, cho rằng tôi điên rồ, hoặc là tôi nói cho hay, nói thiếu suy nghĩ. Mà ngay cả chính bản thân tôi, cũng mơ hồ lắm, tôi thường tự hỏi : “ ừ, mình sẽ thử, mình sẽ lên đường vào một ngày nào đó, nhưng là khi nào? Khi mình lớn hơn bây giờ”
Tôi vẫn nhớ như in, cái cảm giác tim đập rộn lên, chỉ bởi nghĩ đến ước mơ của tôi sẽ thành hiện thực. Tôi mơ màng tưởng tượng đến đỉnh núi trắng xóa tuyết, khung cảnh hùng vĩ với những vách đá cheo leo, khối đá sắc nhọn, thời tiết khắc nghiệt với cái rét cóng da, cóng thịt, những trận cuồng phong làm bốn bề mù mịt trong mưa tuyết.
Ôi, ước gì chỉ một lần thôi, tôi được đặt chân lên đỉnh Everest. Khi ấy, ở độ cao 8848m, tôi sẽ hét thật to cho thỏa thích, cảm giác khi ấy sẽ như thế nào nhỉ, chắc là hạnh phúc đến nghẹt thở, hạnh phúc đủ để cả đời tôi luôn nhớ về giây phút vinh quang ấy.
Tôi chẳng rõ, đấy có gọi là “ ước mơ” hay không, khi cảm xúc của tôi cứ lên xuống thất thường. Sau một thời gian dài, tôi chìm đắm trong những mộng tưởng, với quyết tâm : chắc chắn một ngày nào đó tôi sẽ làm được. Rồi những ngày sau, tôi quên bẵng đi, tôi lao vào học, lao vào thi, tôi đăng kí vào một trường đại học kinh tế tôi thích. Tôi đỗ đại học. Cuộc sống năm nhất của tôi trôi đi nhanh chóng. Ước mơ của tôi không hẳn chết đi, mà nó cứ âm ỉ chờ đợi, đợi cho tôi thắp sáng trở lại.
Khi biết đến cuộc thi viết về ước mơ, tôi đã ấn tượng bởi câu nói của Ms Hoa: “Đã bao giờ bạn chợt giật mình nhìn lại có những ước mơ bị lãng quên? Bạn chọn cho mình con đường an toàn để bước tiếp và tự xoa dịu bản thân mình rằng những ước mơ ấy là hão huyền, là không thể thành hiện thực.
Bạn à, Ước mơ sẽ chỉ là ước mơ nếu bạn và tôi, chúng ta không nuôi dưỡng, không thắp lửa cho những ước mơ ấy” .
Đúng vậy, tôi đã vô tình bỏ quên mơ ước ngày nào. Giờ đây, khi cầm bút viết về nó, những rung động trước kia lại ùa về, nguyên vẹn. Ước mơ của tôi đang bùng cháy lại một lần nữa. Tôi sẽ làm được, dù đến khi 80 tuổi ^^ Trước mắt, tôi phải có một kế hoạch cụ thể, có quyết tâm, và quan trọng, luôn giữ được lửa trong tim. Các bạn tin tôi sẽ làm được, phải không !
Một số tin bài tham khảo khác:
Mshoatoeic question test
Mshoatoeic địa chỉ
Mshoatoeic lịch khai giảng
Mshoatoeic video