Dù thế nào đi chăng nữa, cô vẫn cảm ơn thực tại vì ngay bây giờ cô thấy yêu cuộc sống hơn bao giờ hết. Ngày ngày được đón nhận những bức thư, email cảm ơn mà cô để giành hẳn một “folder ” riêng trong hòm mail của mình. Folder ấy giờ đã đầy ắp những tình cảm yêu thương từ các học trò – có những người đã từng học cô và còn có cả những người có thể chưa một lần gặp cô ngoài đời.
Hơn ai hết, cô mong muốn “folder” mang tên “Thank you email” ấy ngày một dài ra và ngày một ấm áp hơn nữa. Những nỗ lực của cô giờ đây một phần nào đó đã được ghi nhận. Và cô thật sự tự hào vì bao lớp học sinh của cô đã xem cô là “Inspiration messenger – Sứ giả truyền cảm hứng”. Các em đã biêt nói những lời yêu thương. Các em đã biết tri ân lại những người giúp đỡ mình. Và hơn cả, các em học được cách yêu ngôn ngữ - yếu tố quan trọng nhất trong hành trình chinh phục những khó khăn, thử thách.
Nhiều lúc cô tự hỏi, liệu rằng độc giả có chán đọc những bài viết cảm ơn của cô không khi cứ mỗi ngày, Anh Ngữ Ms Hoa lại viết lặp đi lặp lại một ý tưởng – cảm ơn học trò của cô. Nhưng mặc kệ, Nga nhỉ. Bởi mỗi ngày sống của cô là một ngày tri ân mà. Cô viết để tri ân và hơn hết cô viết để tự hứa với lòng mình rằng: mình phải dạy và sống như thế nào để những tình cảm trong sáng và đáng quý như pha lê kia sẽ không bao giờ bị vẩn đục.
Cô cảm ơn Nga đã là một “Inspriration Messenger” của cô ngày hôm nay.
“ Em vừa thi Toeic ở IIG về cô à, tranh thủ viết cho cô trước khi cảm xúc trôi qua và em hết can đảm ^^ . Bài làm của em chắc sẽ không đạt được số điểm như em đã mong muốn và như cô đã kì vọng. Có thể do bài nghe em đã mất tập trung, bài đọc làm với tốc độ chậm....
Dọc đường từ Kim Mã về em cứ mải miết nghĩ về khoảng thời gian ôn Toeic của mình. Em nhớ lại những buổi học với cô và các bạn trong lớp Toeic B145, tất cả như mới đây thôi. Em nhớ cảm giác náo nức, mong chờ buổi học khi cô bước vào lớp, vui vẻ hỏi thăm các bạn trong lớp. Em nhớ cảm giác hồi hộp khi chờ đáp án đúng, nhớ những câu chuyện cô kể, hài hước và đôi chút ngốc xít. Hì. Em nhớ cả cảm giác bữa tối kể cho bạn cùng phòng về những chuyện ở lớp tiếng Anh. Nhớ cả cảm giác tự hào khi bạn cùng phòng hỏi đáp án một câu nào đó, em trả lời: là thế này này... he, nếu không được học cô chắc tao cũng không biết mấy cái này đâu!
Kết quả Toeic cuả em lần này có thể dưới mức mong đợi, hix, nhưng em biết con đường học tập, rèn luyện để có thể giao tiếp tiếng Anh còn rất dài, em không thể cứ đứng im và thất vọng được, phải tiếp tục cố gắng cô nhở?
Dù thế nào em cũng rất vui và tự hào là 1 member của lớp Toiec B145 và là học sinh của cô, Inspiration Mesenger ^^ I love U so muchhhh! "
Mong rằng các thành viên lớp mình ai cũng giành được điểm cao. Mong rằng ai cũng giành được quà của cô nếu trên 800 điểm ^^ Và hơn hết, cô mong lớp mình sẽ luôn lưu giữ những bài giảng của cô như những kỉ niệm đẹp trong nỗ lực chinh phục ước mơ ngôn ngữ.
Và tất nhiên rồi, Nga của cô sẽ vẫn mãi là cô bé “outstanding” trong mắt cô. Nỗ lực và cố gắng theo đuổi đam mê của mình nhé, Nga. Cô mong và tin em sẽ là niềm tự hào của cô.
