Bài dự thi của bạn Đinh Việt Vương lớp Pre 123 dành cho Ms Thanh Hương - Kawaii Messenger.

- Tối nay đi học hay là “bùng” đây ????
Đó là buổi học Listening của Ms.Thanh Hương. Ở Ms Hoa TOEIC có thể có nhiều cô giáo nổi tiếng, xinh đẹp và nhiệt tình, nhưng với tôi, Ms Thanh Hương mới chính là giáo viên tuyệt vời nhất…
Tiếng Anh chưa bao giờ là một môn học dễ dàng và gây hứng thú đối với tôi. Nhưng điều đó có thể không còn đúng từ khi được làm việc với cô. Có lẽ chính cô là lý do lớn nhất để tôi tìm thấy cái hay của môn học này hay phần nào đó chính là cảm hứng học Tiếng Anh.
Hôm đầu tiên vào học, cô cho mọi người nghe bài hát, chắc là để tạo không khí cho lớp. Nhìn tên bài là “Drenched”, nhìn qua lời bài hát, tôi nghĩ chắc lại là bài tình ca gì đây, mà cô cũng “quảng cáo” như thế. Hôm đấy có lẽ không phải ngày may mắn của cô. Bài hát bật lên thì loa bị ồm ồm, chỉ nghe thấy nhạc, chứ chẳng nghe rõ ca sĩ hát gì cả. Tôi nghĩ, thôi, chắc là tiết mục này hỏng rồi, không nghe được ca sĩ hát thì làm sao mà điền từ vào chỗ trống? Trong lúc tôi đang phân vân thì đột nhiên một giọng hát trong trẻo bất ngờ vang lên. Không chỉ trong mà còn rất ngọt ngào nữa. Tôi giật mình nhìn lên, tự hỏi không biết phép màu kì diệu nào lại khiến cái loa đột nhiên nghe lời như thế. Và tôi phát hiện cái “phép màu” đó chính là cô. Cô đang hát. Vào cái thời khắc đó, tôi quả quyết rằng lẽ ra cô nên đi làm ca sĩ mới đúng. Cô hát mà tôi cứ tưởng là ca sĩ quốc tế nào. Để cả lớp “say” một hồi, cô mới cười bảo: “Loa có vấn đề rồi, thôi để cô làm loa cho cả lớp vậy, đừng gặp ác mộng nhé!” Có lẽ cô đang dùng biện pháp phản gián, cô hát như vậy thì chỉ thấy mộng đẹp chứ làm sao có ác mộng cho được.
Nhờ có giọng hát của cô, chúng tôi điền từ không gặp khó khăn gì. Lúc đó tôi mới nhận ra những từ phải điền đều có liên quan đến những gì chúng tôi đã học. Cô thông minh và tinh tế, sử dụng những từ có sẵn trong bài hát để mở rộng vốn từ cho chúng tôi. Thì ra “hold” không chỉ là “cầm”, mà còn là “ôm” nữa, thì ra “pick sb up” ngoài nghĩa là “đón ai đó”, còn là “bế ai lên” nữa. Cô bảo tiếng Anh cũng giống như tiếng Việt, biến hóa vô cùng, nhưng lại rất hay và duyên dáng. Ban nãy khi nghe cô hát, tôi có thầm thắc mắc liệu cô có chọn nhầm nghề hay không, sao không đi làm ca sĩ mà lại làm giáo viên. Đến khi vào bài giảng, thì tôi chắc chắn cô không chọn nhầm nghề. Cô đã đem đến cho chúng tôi một tiết học tuyệt vời. Tôi chưa từng nghĩ rằng môn listening lại có thể hay đến như thế. Trước giờ tôi nghĩ nghe chỉ là nghe, không hề nghĩ rằng khi nghe lại cần nhiều kĩ thuật đến như vậy. Trước khi nghe phải chú ý question words, phải gạch chân key words, trong khi nghe phải để ý đến cách đổi giọng của nhân vật, chỗ họ nhấn nhá vv…
Thích nhất là khi cô chia sẻ các tips khi làm bài, bản thân mình cảm thấy như được khai sáng. Vốn tôi không mấy tự tin vào tiếng Anh của mình, thế nên rất lười và ngại học, nhưng nếu cứ học với cô thế này, tôi dám cá tôi sẽ là học sinh chăm chỉ gương mẫu hạng nhất. Cô giảng dễ hiểu, và phát âm cực chuẩn. Giọng của cô nghe như có giai điệu ấy, lên bổng xuống trầm tự nhiên như một bài hát. Có một điều tôi nhận ra là khi cô nói tiếng Anh, giọng cô ngọt ngào và đáng yêu hơn nói tiếng Việt nhiều. Tôi rất thích giọng Anh Mỹ. Nhưng nhiều khi giọng Anh Mỹ lại hơi nhanh và khó nghe. Giọng cô lại không như vậy. Từng câu từng chữ lại rất rõ ràng. Dù cô có nói chậm lại cho chúng tôi nghe, nhưng lại không hề bỏ qua bất cứ âm nhỏ nhặt nào, kể cả cách nhấn nhá từ. Cô muốn nhắc chúng tôi không được lười khi phát âm, nhất là âm đuôi trong tiếng Anh. Những lúc loa ồm, cô lại tích cực “làm loa” cho chúng tôi. Tôi lại nghĩ, sao cô không đi thu mấy bài test luôn nhỉ. Giọng cô hay như vậy, không thu thật là phí.
Mà hình như cô không có duyên với các thể loại bút J cứ đụng đến cái nào là cái nấy hết mực. Nhưng cái cách cô than thở dễ thương lắm “Ui lại không ra mực, mình khóc đây”, cái mặt giả như sắp khóc của cô làm tôi dù hôm trước có thức thâu đêm cũng hết cả buồn ngủ. Cho nên, tôi thấy những thứ gọi là “không may mắn” của cô như cái loa ồm hay cái bút hết mực lại là những “may mắn” của chúng tôi.
Từ đó tôi bắt đầu muốn tìm hiểu thêm về cô. Một chàng trai có đầu óc phức tạp như tôi thường luôn tự hào rằng mình có thể “đọc vị” của bất cứ ai một cách rất nhanh chóng. Nhưng trường hợp đó không xảy ra với cô. Cô bí ẩn như biển cả vậy. Càng nói chuyện với cô, càng tìm hiểu thông tin của cô trên mạng, tôi càng thấy cô như một cuốn sách đọc mãi không hết. Cô rất nghệ sĩ. Điều đó chẳng lạ, vì cô hát hay như vậy cơ mà. Nhưng cô còn viết văn nữa. Thỉnh thoảng cô viết mấy dòng status ở trên Facebook, bằng cả tiếng Anh lẫn tiếng Việt, status nào cũng đậm chất nghệ thuật, và mang tính triết lý cao. Xin xỏ mãi tôi mới được cô gửi cho một câu truyện cô viết. Đọc văn của cô có một cảm giác nhân hậu, giọng văn phụ nữ đằm thắm, hiền hòa, khiến tôi cảm nhận rằng người viết ra những dòng này ắt phải có một trái tim nhân hậu lắm. Tôi còn dò ra được cô còn thiết kế web, làm music video, viết kịch bản phim, dường như cái gì cô cũng biết làm vậy.
Nổi bật hơn cả là cô biết đến 4 ngôn ngữ Anh – Trung – Nga – Pháp. Ngoài tiếng Anh, cô dịch cả tài liệu và phim bằng tiếng Trung. Cô nói : “Bất cứ ngôn ngữ nào, chỉ cần mình có tâm với nó, nhất định sẽ học được”. Cô rất yêu ngôn ngữ, vì thế rất muốn truyền tình yêu đó tới với mọi người. Chẳng biết cô truyền được cho bao nhiêu người, nhưng nghe cô nói thế, tự dưng tôi cũng thấy yêu ngôn ngữ, và ước gì cả ngày không chỉ có 24 tiếng để mình có thêm thời gian học, có thể không được nhiều ngôn ngữ như cô, nhưng trước hết phải học tốt tiếng Anh cái đã. Từ khi có cô dạy, tôi không bỏ một buổi học nào. Học thay vì là một cực hình, lại là niềm vui. Tôi thích được cô kiểm tra xem đã làm bài tập hay chưa để còn được tự tin khoe rằng mình đã làm hết rồi. Tôi thấy mình như trở lại một cậu bé học trò ngày xưa, thích được đến lớp và được nghe cô giảng, chứ không phải giống như mục đích rất ư là “thực dụng” ban đầu của tôi.
Cô nói ở MsHoa nhiều cô giáo còn vui tính, thân thiện và giỏi hơn cô. Nhưng với tôi, cô là “unique”. Cám ơn MsHoa đã đem đến cho tôi một cô giáo tốt như vậy. Tôi biết chỉ trong một môi trường tốt đẹp mới có thể có những giáo viên tốt, và tôi cảm nhận được MsHoa chính là một môi trường như thế. Quyết định đúng đắn nhất của tôi là đã đăng kí học TOEIC tại đây.
Đang ôm gối khóc, Bụt hiện ra…
- Vì sao con khóc?
- Tiếng Anh con kém quá nên vẫn còn FA đây này!
- Đi học TOEIC ở MsHoa đi, có cô giáo tốt ơi là tốt đó!
Email: [email protected]